Mừng nay
Trời đất phong quang
Xóm làng rộng mở
Trăm năm mươi năm trước
thân dẫu nát tan
Muôn nghìn vạn đời sau
thơ còn rực rỡ
Mùa xuân Ất Dậu
cả nước đã hội thảo đăng quang
Thanh Minh tháng Ba
hội làng xin mở ngày cúng giỗ
Nhớ Thánh thơ xưa
Quê Sủi nghìn năm
Họ Cao một thuở
Bá Đạt - Bá Quát danh theo người hiền
Chu Thần Mẫn Hiên tên như hoa nở
Ứng đối thần đồng trói người
đối đớp cá chữ nổi nghĩa chìm
Rèn luyện bút hoa
treo tóc luyện hoa tay
rồng bay phượng múa
Bánh đa bánh đúc
ngô khoai nuôi chí anh tài
Câu phú câu thơ
chữ nghĩa lừng danh kẻ chợ
Bạn bè khắp chốn tây đông
Thơ ca gửi cùng mây gió
Không hổ với quê hương
cùng triều bốn thượng thư
Đâu thẹn cùng tổ tiên
một nhà ba bồ chữ
Những tưởng
Tài cao chí tráng
non sông một gánh nặng ân tình
Nước cả thuyền nan
chèo lái đôi tay xuyên sóng gió
Ba lần vào kinh
thi hội thi đình đèo dốc xá chi
Nghìn dặm xa quê
vì nước vì dân bão giông chẳng sợ
Thương ôi !
Một sớm chia tay
thành vĩnh biệt ngàn thu
Mấy chén tiễn đưa
hóa đau thương ba họ
Muội đèn và lòng nhân
không cứu nổi người tài
Huyền hạc với chim bằng
đành sa vào hang hổ.
Cái thân tài tử quằn quại
dưới roi song cùm gông
Chiếc bách phiêu bồng
chơi vơi
trên biển khơi sóng gió
Tiếng thét Mỹ Lương
trống cờ giục giã
máu chảy đầu rơi
Nỗi oan Kẻ Sủi
tang tóc thê lương
gương tan bình vỡ.
Thôi thì thôi !
Làng trên xóm dưới
chân thấp chân cao
chạy vội lấy bồ thơ
Kẻ trước người sau
tay đón tay đưa
cất giấu vào kho chữ
Bà con ta ngờ đâu
Trong bồ thơ
có tòa thơ bi tráng
trăm năm sau tỏa sáng những trang vàng
Khi dòng máu thành suối máu quang vinh
một mùa thu lung linh màu cờ đỏ
Nhà thờ xây lại
cháu chắt tìm về họ gần họ xa
Lịch sử sang trang
danh tiếng vinh thăng tên trường tên phố
Quê hương ta nay
Hòa hợp với Hàn -Tô - Chân Tảo trăm nhà
Giao du cùng Dâu - Keo - Luy Lâu một thuở
Chương Sơn hầm pháo chống xâm lăng
Đức Thủy liếp bờ trồng khoai lúa
Cánh đồng thành nhà máy
tích xưa bãi bể hóa nương dâu
Chớp mắt giữa đêm thâu
chuyện nay ngõ quê làm đường phố
Phong cảnh đã đổi thay nhiều
Tình quê còn nguyên vẹn đó
Thắp nén hương thiêng
đọc lại thơ Người
Lấy mảnh hồn quê
soi vào nỗi nhớ
Thơ mang Quê đi bốn phương trời xa
Quê theo Thơ về ba gian nhà khó
Biệt ly để lại chiếc áo thân thương
Khăn gói mang theo mảnh guơng nho nhỏ
Một đời tài hoa
Một đời tân khổ
Hận tài cao chẳng gặp thời cơ
Thương chí lớn ôm trùm vũ trụ
Có sá gì loài bồ kết
chướng não mê dương
Không hề biết
những tùng bách nguyệt hằng sương gió
Sông Trà như khúc ruột
quặn đau trong đêm
Sông Hương như thanh gươm
tuốt ra khỏi vỏ
Muốn làm cây mai trên đỉnh núi cao
Muốn làm bông hoa dưói ao sen nhỏ
Uống trà
không uống trà ướp hương
Làm thơ
không làm thơ ru ngủ
Đất nước vua quan
không chứa nổi thiên tài
Quê hương bông sòng
đành đưa về địa phủ
Chúng tôi nay
Hội tụ dưới mái chùa xưa
Tưởng niệm người con quê cũ
Khói hương man mác chén rượu vơi đầy
Hồn ở đâu đây hiển linh phù hộ.
Xuân Cang vâng lệnh cả làng, chấp bút. Ngày 1-3 Ất Dậu (9-4-2005) |